Uy tín của các chủ ngân hàng trung ương đang được đặt lên hàng đầu khi họ bị kết tội là đã lơ là đối với lạm phát quá lâu và bây giờ phải cố gắng kiềm chế nó.
Trong vai trò không còn là chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang, chính Bộ trưởng Tài chính Janet Yellen đã làm việc lâu dài tại Fed San Francisco và sau đó là hội đồng thống đốc ở Washington đã tạo dựng danh tiếng của bà với tư cách là một chủ ngân hàng trung ương cẩn trọng.
Bà ấy có thành tích không tốt trong lĩnh vực chính trị, và những bình luận của bà hôm Chủ nhật rằng: một cuộc suy thoái là không thể tránh khỏi, có thể đến ám ảnh bà ấy. Một người hoài nghi sẽ nói rằng tất cả những gì bà ấy phải làm là bày tỏ sự hối hận vì đã nhầm, và hiểu sai về lạm phát trong một phát biểu vào đầu tháng này.
Thống đốc Fed Christopher Waller đang cố gắng khôi phục uy tín của chính mình một cách muộn màng sau có cùng quan điểm với đám đông về lạm phát quá lâu. Ông cho biết Fed có thể sẽ phải theo dõi đợt tăng lãi suất bất ngờ ba phần tư điểm vào tuần trước với một đợt tăng khác vào tháng Bảy. Như ôngg ấy đã phát biểu hôm thứ Bảy tại một sự kiện ở Dallas:
"Ủy ban Thị trường Mở Liên bang đã thực hiện một bước quan trọng khác để đạt được mục tiêu lạm phát của chúng tôi bằng cách nâng mục tiêu lãi suất của Quỹ Liên bang lên 75 điểm cơ bản. Nếu dữ liệu được cung cấp như tôi dự đoán, tôi sẽ ủng hộ một động thái có quy mô tương tự tại cuộc họp tháng 7. Fed sẽ làm "tất cả trong" việc thiết lập lại sự ổn định giá cả".
Uy tín của Chủ tịch Fed, Jerome Powell, đã giảm đi đáng kể khi lần đầu tiên ông tuyên bố lạm phát là nhất thời và khẳng định vào tháng trước rằng việc tăng ba phần tư điểm là không cần thiết và không phải là điều mà các nhà hoạch định chính sách đang cân nhắc.
Khi Tổng thống Joe Biden chuyển vấn đề lạm phát cho Powell, chủ tịch Fed đã chuyển nó cho “các lực lượng bên ngoài” và cho rằng đây là “các yếu tố mà chúng tôi không kiểm soát”.
Vì vậy, có sự đồng thuận giữa các nhà hoạch định chính sách của Hoa Kỳ - đây không phải là lỗi của họ.
Tuy nhiên, đó không phải là cách các nhà hoạch định chính sách nên làm. Chỉ cần hỏi Arthur Burns, chủ tịch Fed, người đã mở ra một thời kỳ lạm phát kéo dài trong những năm 1970, đã tuyên bố rằng lạm phát nằm ngoài tầm kiểm soát của Fed. Nhưng lịch sử đã cho ông một giai đoạn dai dẳng phải đối mặt với lạm phát.
Như nhà kinh tế học Robert Hetzel của Richmond Fed đã viết trong một bài phân tích về chính sách của Burns vào năm 1998:
"Burns tiến hành chính sách tiền tệ với giả định rằng mặt bằng giá cả là một hiện tượng phi tiền tệ. Quốc hội và chính quyền, dư luận và hầu hết các nhà kinh tế ủng hộ chính sách đó. Kết quả là lạm phát. Lạm phát đó cuối cùng đã dẫn đến sự đồng thuận hiện tại rằng việc kiểm soát lạm phát là trách nhiệm tối quan trọng của ngân hàng trung ương".
ECB vội vàng đề xuất phương án kinh doanh trái phiếu độc quyền mới
Ở Châu Âu, hội đồng điều hành của Ngân hàng Trung ương Châu Âu đã muộn màng nhận ra rằng việc thắt chặt chính sách tiền tệ vào cuối thời điểm này sẽ dẫn đến sự phân hóa lớn hơn về lợi suất trái phiếu chính phủ, tạo ra sự phân hóa giữa các thành viên khu vực đồng tiền chung châu Âu cũng như mở rộng mức chênh lệch giữa các thành viên yếu hơn và các quốc gia mạnh hơn.
Tuần trước, ECB đã cho tín hiệu về sự hoảng loạn và tổ chức một cuộc họp chính sách khẩn cấp vào thứ Tư. ECB thông báo, quỹ từ trái phiếu đáo hạn trong chương trình mua tài sản khẩn cấp sẽ được tái đầu tư vào trái phiếu của Ý và các quốc gia mắc nợ cao khác, trong khi các nhà hoạch định chính sách của ECB sẽ đẩy nhanh các đề xuất về một chương trình mua tài sản mới để hỗ trợ các quốc gia yếu hơn đó.
Một trong những kế hoạch đó là bán trái phiếu của các nước mạnh như Đức để mua trái phiếu từ các nước như Ý mà không bỏ qua việc thắt chặt định lượng được cho là cần thiết để kiềm chế lạm phát. Sự chênh lệch giá này có thể được công bố tại cuộc họp chính sách của ECB vào tháng Bảy.
Tuy nhiên, Olli Rehn, người đứng ngân hàng trung ương Phần Lan, cảnh báo rằng mặc dù ECB có thể hạn chế mức tăng lợi tức đối với các con nợ lớn của khu vực đồng euro, nhưng nó không thể giải quyết vấn đề nợ của họ.
Tại một sự kiện của Fed ở Dallas, Rehn nhắc nhở mọi người rằng ECB có một thứ gọi là Giao dịch tiền tệ toàn diện – một công cụ để cứu trợ các nước thành viên, công cụ này chưa bao giờ được sử dụng vì nó yêu cầu họ phải thực hiện những cải cách khó khăn hơn rất nhiều.
Trong mọi trường hợp, Rehn nói, ECB cam kết duy trì sự độc lập của ngân hàng trung ương và sẽ không để các chính trị gia điều khiển hoặc thao túng chính sách tiền tệ của mình:
"Trong khi tương tác tài khóa-tiền tệ là đặc điểm cơ bản của điều phối chính sách trong một liên minh tiền tệ như khu vực đồng tiền chung châu Âu, nó không thể mâu thuẫn với sự độc lập của các ngân hàng trung ương. Chúng tôi hoàn toàn cam kết ngăn chặn sự thống trị tài khóa - và / hoặc sự thống trị tài chính. Vì điều đó, nên tất cả các biện pháp sẽ được thực hiện trên cơ sở đó là nhiệm vụ bảo vệ sự ổn định giá cả và phù hợp với các mục tiêu chính sách tiền tệ của chúng tôi".
Tuy nhiên, Rehn nhận thức rõ rằng có những người trong hội đồng quản lý gồm 25 thành viên có thể không cam kết với một chính sách tiền tệ độc lập.