BÀI DỰ THI: SẮC MÀU CHỨNG KHOÁN
Vietstock - Chơi chứng khoán - môn thể thao trí tuệ
Ta thường thấy những người sau khi về hưu 1-2 năm gặp lại đồng nghiệp cũ tay bắt mặt mừng, câu đầu tiên là 'Ông bà có khỏe không?', vì sức khỏe là vốn quý nhất của con người, câu sau mới là 'Về hưu có làm gì không? Các cháu thế nào?' v.v…
Thông thường, khi về hưu, người có cháu thì trông cháu, không có cháu thì tham gia văn nghệ, thể thao. Nhưng đâu phải ai cũng ở gần con cháu để mà trông nom; muốn tham gia văn hóa, thể thao phải có năng khiếu; không có năng khiếu thì sáng, chiều…. đi bộ. Thế nhưng, ở thành phố lớn, tìm chỗ đi bộ không khí trong lành cũng không phải dễ.
Tôi chưa về hưu nhưng khi về hưu, tôi sẽ tham gia đầu tư chứng khoán. Điều đầu tiên là để bộ óc nghỉ ngơi dần trước khi nghỉ hẳn, sau đó là kiếm thêm đồng tiêu, vừa lợi nhà vừa ích nước... Và đó còn là thú vui khi nhàn rỗi, tránh “nhàn cư vi bất thiện”.
Nhiều người nghĩ rằng chứng khoán là cờ bạc, đó là những người thiển cận, mong sao những người đó tìm hiểu thêm về sự liên quan giữa thị trường chứng khoán và nền kinh tế của quốc gia, thế giới. Có thể họ chưa biết rằng đầu tư chứng khoán rất văn minh, bình đẳng. Trên sàn, người bán không biết người mua; ngược lại, người mua cũng không biết người bán (trừ giao dịch thỏa thuận). Các nghĩa vụ thuế với Nhà nước được thực hiện đầy đủ khi giao dịch, công ty chứng khoán nào phục vụ tốt thì ta mở tài khoản…
Với số lượng vốn ít ỏi cũng không mong gì trở thành tỷ phú, đại gia, nhưng mỗi khi thấy mã cổ phiếu mình đã mua xanh lên, tím lên là thấy vui, cảm giác cuộc sống tươi đẹp hơn, sức khỏe dồi dào hơn, con cháu, hàng xóm láng giềng thấy ông, bà tuổi già mà dễ tính, luôn tươi cười, chào hỏi mọi người.
Với người bi quan, hẩm hiu thì mua xong là đỏ, không những mất tiền mà mất cả niềm vui và sức khỏe cùng tính cục cằn, khó hiểu tăng lên.
Họ có biết đâu rằng cổ phiếu cũng như hàng vạn mặt hàng khác, từ thóc lúa, ngô khoai, mớ rau, mớ cá đến vàng bạc đều lên xuống như những đợt sóng biển triền miên không bao giờ hết. Thủy triều lên xuống hàng ngày, nhưng trên mặt biển vẫn có hàng vạn con sóng nhỏ nhấp nhô nối đuôi nhau bất tận. Thú vui của người già với chân tay cơ bắp yếu là ngồi 1 chỗ uống trà hớt những ngọn sóng nhấp nhô đó.
Nhiều người băn khoăn chơi chứng khoán thì phải có vốn, kiến thức sâu về chứng khoán, nhưng thực tế không phải vậy. Dân chứng khoán thường gọi có duyên. Nhiều đại gia lắm của nhiều tiền, nhiều tham mưu giỏi nhưng đầu tư chứng khoán không bằng đầu tư những ngành nghề khác, chưa nói là lỗ.
Nhiều giáo sư, tiến sĩ kinh tế, tài chính, chưa thấy giàu lên nhờ đầu tư chứng khoán. Đó là câu hỏi chưa có lời giải…
Thực tế cho thấy muốn đầu tư bất động sản phải có số vốn lớn, 1 mảnh đất (căn hộ) cũng 2-3 tỷ đồng, không thể mua 1 phần, có bán đi thủ tục cũng mất nhiều ngày.
Còn đầu tư chứng khoán thì khác, không cần nhà mặt đường, mặt phố, không cần văn phòng, với một máy tính xách tay cùng mạng internet, có thể đến quán cafe vừa nhâm nha vừa chơi; chỉ cần 30-50 triệu đồng và có một số kiến thức về kinh doanh chứng khoán là có thể tham gia, thời gian thu hồi vốn nhanh, 3-5 ngày là biết kết quả lãi, lỗ. Tiền để trong tài khoản chứng khoán an toàn vì chỉ được chuyển tiền ra ngoài trong thời gian giao dịch. Nói vậy nhưng không phải ai cũng chơi được chứng khoán. Muốn chơi được ít nhất phải có tố chất sau: Có bản lĩnh, tính quyết đoán, tính kiên trì và trong mọi trường hợp không mua đuổi. Ta chơi bằng tiền ta có, để tiền đẻ ra tiền, cổ phiếu đẻ ra cổ phiếu, lấy đó làm niềm vui cho tuổi già, giữ cho đầu óc cân bằng khi có trí mà chẳng biết làm gì để có ích cho gia đình, cho xã hội.
Trong Nguyen
FILI
Kính mời bạn đọc tham gia Cuộc thi viết: SẮC MÀU CHỨNG KHOÁN Chi tiết xem tại: |