Ông Trump ký lệnh áp thuế mới, có hiệu lực sau 7 ngày
Investing.com - Trong những năm gần đây, các thương hiệu xa xỉ châu Âu đã liên tục tăng giá để thúc đẩy lợi nhuận. Tuy nhiên, với chính sách thuế quan mới từ Mỹ, chiến lược này đang gặp giới hạn. Thỏa thuận thương mại giữa Mỹ và EU vừa được ký kết cuối tuần qua đã giúp ngành hàng xa xỉ tránh được kịch bản tồi tệ nhất. Dù vậy, việc Mỹ áp thuế 15% lên hàng hóa EU buộc các thương hiệu phải cân nhắc lại bài toán lợi nhuận – sức mua, nhất là khi nhu cầu tiêu dùng đang chững lại.
Ông Jacques Roizen, Giám đốc Digital Luxury Group tại Trung Quốc, cho biết thỏa thuận giữa Tổng thống Donald Trump và Chủ tịch EC Ursula von der Leyen đã mang lại phần nào sự ổn định cho thị trường Mỹ – vốn là thị trường chủ lực của ngành xa xỉ. Tuy nhiên, các thương hiệu hiện phải tính toán thận trọng hơn cho những đợt tăng giá kế tiếp, để không làm mất lòng nhóm khách hàng trẻ và mua sắm không thường xuyên. Những tên tuổi lớn như Chanel, Louis Vuitton hay Dior (thuộc tập đoàn LVMH (EPA:LVMH)) đều từng dựa vào chiến lược tăng giá mạnh để thúc đẩy doanh thu trong giai đoạn hậu đại dịch.
Mức thuế 15% hiện tại vẫn thấp hơn nhiều so với mức 30% từng được chính quyền Trump đe dọa, song vẫn cách xa kỳ vọng “thuế 0%” từ phía châu Âu.
Thị trường Mỹ trở thành điểm tựa khi Trung Quốc giảm tốc
Trong bối cảnh thị trường Trung Quốc suy yếu, các thương hiệu cao cấp đang kỳ vọng Mỹ sẽ trở thành động lực tăng trưởng mới. Tuy nhiên, thuế quan lại đang cản trở nỗ lực này. Một chuyên gia nhận định với Reuters: “Thuế quan chắc chắn sẽ tác động đến hành vi tiêu dùng. Người mua sẽ cân nhắc kỹ hơn khi giá tăng cao.”
Chủ tịch kiêm CEO LVMH – Bernard Arnault – đã tích cực vận động hành lang để giảm căng thẳng thương mại với Mỹ. Ông cũng tuyên bố sẽ xây nhà máy Louis Vuitton tại Texas. Dù vậy, theo giới phân tích, phần lớn thương hiệu châu Âu khó có thể làm theo, bởi việc chuyển giao kỹ năng sản xuất tinh xảo tốn nhiều chi phí và thời gian.
Một số thương hiệu cho biết họ vẫn có thể tận dụng “quyền lực định giá” để bù chi phí thuế, nhưng dư địa tăng giá đang dần thu hẹp. Từ năm 2019 đến 2023, giá sản phẩm xa xỉ đã tăng trung bình 33%, theo RBC. Riêng túi xách Chanel cổ điển tăng giá hơn gấp ba lần, trong khi các dòng Louis Vuitton và Dior tăng hơn gấp đôi, theo UBS.
Doanh số chững lại, người tiêu dùng bắt đầu phản ứng
UBS cho biết, trong giai đoạn 2019–2023, một nửa tăng trưởng doanh thu ngành xa xỉ đến từ việc tăng giá (so với một phần ba trong giai đoạn 2016–2019). Tuy nhiên, theo Bain, ngành này đã mất tới 50 triệu khách hàng chỉ trong năm 2024, khi người tiêu dùng ngày càng ngao ngán với mức giá leo thang.
Ông Flavio Cereda từ GAM nhận định những thương hiệu mất kiểm soát trong chiến lược định giá đang chịu hậu quả rõ rệt. Trong khi đó, Hermès – thương hiệu kiểm soát tăng giá khá chặt chẽ – lại vượt lên trên đối thủ và được kỳ vọng đạt tăng trưởng doanh thu khoảng 10% trong quý II.
UBS ước tính, để bù đắp mức thuế 15% áp vào thị trường Mỹ, các thương hiệu sẽ cần tăng giá thêm 2% tại Mỹ, tương đương 1% toàn cầu, nếu muốn duy trì biên lợi nhuận mà không tạo ra chênh lệch giá giữa các khu vực. Nếu không, lợi nhuận trước thuế có thể bị giảm khoảng 3%.
Tuy nhiên, khả năng tăng giá thêm đang mờ dần, khi kết quả kinh doanh quý II cho thấy sự chững lại rõ rệt. Doanh số LVMH, Dior, Louis Vuitton và Moncler đều giảm hoặc không đạt kỳ vọng. Gucci – thuộc tập đoàn Kering – cũng được dự báo tiếp tục gặp khó.
Tái định hình thương hiệu – không thể vội vàng
Bà Caroline Reyl từ Pictet Asset Management cho rằng, trong 4 năm qua, mức giá hàng xa xỉ tăng quá nhanh, vượt xa giá trị cảm nhận của người tiêu dùng về chất lượng và sáng tạo.
Bain dự đoán doanh số toàn ngành sẽ giảm 2–5% trong năm 2025, sau khi đã giảm 1% trong năm 2024 – mức sụt giảm lớn nhất trong 15 năm, nếu không tính giai đoạn Covid.
Để ứng phó, nhiều thương hiệu đã tái cơ cấu đội ngũ sáng tạo. Chanel, Gucci, Dior, Celine, Givenchy, Loewe và Versace đều đã bổ nhiệm giám đốc sáng tạo mới. Tuy nhiên, việc tìm lại sự cân bằng giữa giá cả và giá trị sản phẩm không thể diễn ra trong một sớm một chiều. “Đó không phải là việc có thể giải quyết chỉ sau một cái búng tay,” bà Reyl kết luận.