Vietstock - Một hiện tượng xấu xí của du lịch Bình Thuận
Khi cao tốc Dầu Giây - Phan Thiết hoàn thành và chính thức đưa vào khai thác, vận hành, ngành du lịch Bình Thuận được hưởng lợi ngay lập tức, với lượng khách tăng mạnh. Song niềm vui “lấy lại những gì đã mất” sau hơn 2 năm đại dịch và hậu đại dịch cho thủ phủ du lịch biển Nam Trung Bộ ngay lập tức bị tước mất bởi thông tin một số cơ sở lưu trú, dịch vụ, resort ở địa phương này từ chối nhận khách nghỉ 1 đêm vào cuối tuần. Nhiều khách sạn, resort chỉ nhận khách ở từ hai đêm trở lên và có kèm bữa ăn.
Thú thật, ban đầu tôi ngỡ là tin giả. Nhưng khi đích thân Chủ tịch Hiệp hội Du lịch Bình Thuận, ông Nguyễn Văn Khoa xác nhận là có thật, dù ông cho rằng chỉ là một vài trường hợp cá biệt; thì không tránh khỏi sự ngỡ ngàng, thất vọng và… “vẫn không thể khá hơn”!
Là một ngành kinh tế - dịch vụ tổng hợp, lại lấy chính khâu dịch vụ để “cò kè bớt một thêm hai”, đặt cược với khách lẻ và khách đoàn đi theo dạng team building “phải ở không dưới 1 đêm”, “không ăn thì không ở”. Đó là một tư duy, kỹ năng điều hành, khai thác dịch vụ - du lịch rất thiếu chuyên nghiệp, kém cỏi, chỉ thấy để gom cái lợi ngắn trước mắt mà mất dần hiệu quả lâu dài, bền vững
Bởi khi đặt ra điều kiện không nhận khách nghỉ 1 đêm và phải kèm bữa ăn thì đồng nghĩa loại bỏ du khách thuộc các đơn vị, doanh nghiệp, khách tự túc chỉ nghỉ được thứ Bảy, Chủ nhật. Hoặc các nhóm khách team building đã phải sắp xếp, lên kế hoạch cho kỳ nghỉ rất sít sao, nay buộc phải thay đổi, tìm đến địa điểm du lịch khác.
Bởi, nếu nhìn tổng thể, ngành công nghiệp không khói này đâu chỉ mang lại nguồn thu “đong đếm” cho mỗi một cơ sở lưu trú; nếu địa phương biết cách khai thác thì sẽ tạo nhiều không gian, từ ẩm thực, mua sắm đến các loại hình dịch vụ giải trí như một “thành viên” của kinh tế đêm. Do đó, loại bỏ lượng du khách 1 đêm là vừa tự đánh mất nguồn thu cho nhiều hoạt động dịch vụ ở tỉnh nhà, của người dân địa phương vừa cho thấy một lối hành xử thiếu chuyên nghiệp, nặng tính phân biệt, thiếu sự tôn trọng khách hàng.
Chắc chắn với lối đối đãi tham đó bỏ đăng, ăn xổi ở thì như thế, người đã đến sẽ không quay trở lại, người chưa đi sẽ không lựa chọn đó là điểm đến. Cho dù là “một vài trường hợp cá biệt” song lại rất xấu xí, nó sẽ rơi vào hiệu ứng truyền thông miệng, dần hình thành một định kiến tiêu cực về du lịch - dịch vụ của địa phương.
Trong xu hướng cạnh tranh của ngành, tối ưu dịch vụ và cung cách ứng xử, chăm sóc khách hàng là một lựa chọn khôn ngoan. Bài học của du lịch Phú Quốc vào dịp 30/4 - 1/5 vừa qua còn nóng hổi, thay vì kỳ vọng tăng cao thì với giá vé cao, giá phòng, ăn uống đều đắt nên du lịch dịp lễ của đảo ngọc này đã giảm đến 40%, trong khi đây là thời “sổ lồng” sau đại dịch.
Hoặc, khi hầu hết các tour du lịch nước ngoài (thuộc khu vực Đông Nam Á) đều có giá rẻ hơn du lịch nội địa, khi cao tốc Vĩnh Hảo - Cam Lâm mở ra, đường đến Ninh Thuận rút ngắn…; tất cả đó sẽ là lợi thế để du khách lựa chọn thay vì lối ràng buộc, phân biệt “phải ở trên 2 đêm, phải kèm bữa ăn” như ở Bình Thuận.
Tâm lý làm du lịch tận thu theo mùa vụ, làm một vụ để nuôi cho cả năm là hết sức thiển cận, chính nó phát sinh hiện tượng (và đang dần hình thành “bản chất” của một số đông người làm du lịch) tăng giá vô tội vạ, chụp giật khách hàng… Trong khi cần tận dụng và (nếu) biết cách tận dụng, tính toán thì sẽ khai thác lợi thế về khí hậu, đặc tính vùng, đặc sản ẩm thực… để có sự kết nối - liên thông, tạo ra chuỗi giá trị sản phẩm du lịch không chỉ của địa phương mình mà với địa phương bạn, cùng phát triển.
Thiên nhiên đã ưu đãi cho dải đất miền Trung nhiều cảnh đẹp, cha ông ta bao đời đã truyền lại nhiều đặc sản ẩm thực ngon. Trong khát vọng và mục tiêu muốn đưa tỉnh nhà ngày một giàu mạnh bằng lợi thế tiềm năng du lịch, thì việc còn lại mà chính quyền lẫn doanh nghiệp du lịch, người kinh doanh lưu trú cần nỗ lực xây dựng, duy trì và vận hành một dịch vụ thật sự bài bản, chuyên nghiệp, tận tâm. Thông điệp “Bình Thuận đã và đang hướng đến mội trường du lịch xanh, thân thiện. Quan điểm của địa phương là chào đón tất cả du khách, không phân biệt một ai” cần được thể hiện và cam kết bằng hành động thiết thực, nhất là các cơ quan chức năng của tỉnh phải thấy trước, phát hiện sớm để dẹp bỏ thói phân biệt, thiếu tôn trọng du khách như đã xảy ra.
Quốc Học